Em gái dâm loàn ngậm cu thổi kèn cho tôi phê quá đi

Tại quán cà phê nhỏ, ánh đèn mờ ảo hắt lên tường gỗ, mùi cà phê rang thơm thoảng trong không gian kín đáo, tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên từ loa cũ. Hay lại chiêu mới để dụ mình?” Cô đứng dậy, đẩy xe nôi đi:
“Cảm ơn anh, em xin lỗi vì những chuyện trước đây, đừng liên lạc nữa,” giọng kiên quyết. Tiếng đồng hồ treo tường tích tắc đều đặn, hòa cùng tiếng thở đều của bé Ngọc trong nôi, như một nhịp điệu bình yên trái ngược với tâm trí rối ren của nàng. Cô ngồi dậy, tay siết chặt tấm chăn, tự nhủ: ” Mình thật tệ, thật xấu hổ khi đối diện với chồng và con, không thể để dục vọng kéo mình xuống thêm,” nhưng lòng cô như bóng mây ngoài kia – mờ mịt, khó nắm bắt.Điện thoại trên bàn rung nhẹ, màn hình sáng lên tin nhắn từ Nam, giọng điệu khác hẳn: “Thư, anh xin lỗi chuyện hôm qua, anh không muốn ép em, chỉ muốn gặp em nói chuyện rõ ràng, trưa nay công viên gần nhà em nhé, không clip, không uy hiếp, anh hứa.” Thư nhìn dòng chữ, ngón tay lướt qua màn hình, do dự: “Hắn đổi giọng rồi, gặp lần cuối để chấm dứt thật không, hay lại trò mới?” Cô nhắn lại, ngắn gọn: “Dạ, gặp lần cuối thôi, anh hứa rồi đó” rồi đặt điện thoại xuống, lòng nặng trĩu như tảng đá