Con bồ dâm nữ tập cưỡi ngựa cho con cu tôi

Trời mưa lất phất, những hạt nước nhỏ tí tách rơi trên mái tôn, vang lên đều đều như một bản nhạc buồn giữa ngày thu se lạnh. Thư hốt hoảng, “anh Hoàng về rồi, anh tránh ra nhanh lên,” cô đẩy Nam ra, tay vội kéo quần lên, chỉnh áo, tóc tai rối bời, lòng đập thình thịch, “Anh ấy mà thấy thì chết em mất.” Nam nhếch môi, “Chưa xong đâu, lần sau anh sẽ cho em nhớ lại cảm giác quen thuộc” anh ta chỉnh lại áo blouse, bước ra sofa ngồi như không có gì. Thư rên nhỏ:
“Ư… anh… đừng mà…”
“Em không muốn đâu, anh dừng lại đi…”
Nhưng cơ thể phản bội, chân cô run không đẩy anh ta ra, hơi thở dồn dập. Hoàng có nhìn thấy không. Cơ thể nàng âm ỉ. Thư lưỡng lự, lòng bất an, “Hoàng đi làm rồi, chỉ có mình và con ở nhà, không nên để anh ta vào,” nhưng phép lịch sự khiến cô gật đầu: “Dạ, anh Nam, vào đi, mưa ướt hết rồi, anh ngồi chút cho khô áo.” Nam bước vào, mang theo mùi mưa ẩm và chút hương thuốc sát trùng thoảng lên từ áo blouse, anh ta ngồi xuống sofa, ánh mắt không rời khỏi Thư làm cơ thể nàng bất giác rùng mình, nơi sâu thẳm giữa hai chân râm ran dân lên một cảm giác khó diễn tả.