Quay lén em nữ sinh mông to cưỡi ngựa nứng lắm

Hay lại chiêu mới để dụ mình?” Cô đứng dậy, đẩy xe nôi đi:
“Cảm ơn anh, em xin lỗi vì những chuyện trước đây, đừng liên lạc nữa,” giọng kiên quyết. Dưới bóng mây mờ, Thư đứng trước ngã rẽ của lý trí và ham muốn, không biết lần tới cô sẽ giữ vững hay gục ngã, câu hỏi treo lơ lửng như cơn gió đêm lùa qua khe cửa. Nam nhìn theo, ánh mắt ánh lên ý đồ chưa từ bỏ, thì thầm “Em sẽ quay lại thôi.”
Tối đến, Hoàng về sớm, thấy Thư ngồi trên sofa, mắt thẫn thờ, anh hỏi:
“Vợ, hôm nay chăm con vất vả hả, trông mặt vợ mệt thế?” Thư giật mình, lấp liếm:
“Dạ, em đưa bé ra công viên hóng gió thôi, nên mệt chút thôi chồng” lòng lo “Anh hỏi kỹ vậy, nghi gì rồi sao.” Hoàng gật, nhưng mắt anh thoáng sắc lạnh:
“Ừ, em nghỉ đi, tối nay mình ra ngoài uống cà phê nha, lâu rồi anh chưa đưa em đi chơi.” Thư gật đầu: “Dạ, được anh,” nhưng tay cô lạnh toát, không biết Hoàng đang nghĩ gì. Cô vội xóa tin, tay run, lòng hoảng: “Hắn theo dõi mình, sao hắn biết mình ở đây?”
Hoàng nhìn theo hướng mắt Thư, thấy Nam, nhíu mày: “Vợ, bs Nam kìa trùng hợp nhỉ, hay em biết anh ta tới?” Giọng anh trầm xuống, ánh mắt dò xét.